Chủ Nhật, 4 tháng 3, 2012

Hải Phòng

Xong đồ án K3, cả bọn quyết định đi chơi Hải Phòng.
Mình háo hức hơn cả vì nói chung mình ít đi chơi lắm, ngay cả khi ở Phú Yên mình cũng chẳng đi chơi mấy, có mấy trục đường chính còn ko nhớ, cứ như thằng ngơ ngơ :D
Sáng hôm đấy, hẹn nhau ở trường, ăn tạm vài thứ rồi lên đường. Trời cũng hơi lành lạnh. Từ Hà nội đến TP Hải Phòng cách nhau hơn 100km, cả nhóm 5 xe máy, 9 thằng, phóng khoảng hơn 2 tiếng là đến nơi.
Điều đầu tiên ấn tượng khi đến với Hải Phòng là thành phố rất sạch, không khí mát mẻ, ko đông đúc như mình nghĩ, đường phố thoáng lắm, đi lại cũng đỡ sợ. Đang ở Hà Nội đông đúc, chật chội, bụi bẩn thì khi đến với Hải Phòng quả là sướng. Thành phố Cảng nên nhiều tàu nữa chứ.
Địa điểm đầu tiên dừng chân là Cầu Bính, cây câu hơi đẹp luôn, nhưng nghe Lai bảo bị tàu VinaShin đâm phải nên bị hỏng 1 khúc ở giữa, cả bọn dừng nghỉ 1 lúc.

  
Lên cầu xong cả bọn đi thưởng thức món bánh đa cua, món này mình muốn ăn nhất khi đến đây, nghe bảo ngon lắm, cuối cùng đúng thật, quá là ngon, muốn ăn nhiều hơn nữa nhưng no quá rồi.
Ăn xong thì về nhà Lai, nhà Lai tương đối rộng nên có thể chứa chấp cả bọn, nhưng lúc lấy chìa khóa mở cửa thì cái nhà mà nó gửi chìa khóa ko có nhà, đứng nghỉ 1 lúc thì cả đám quyết định đi Đồ Sơn luôn. Lại đi thêm 20km nữa để đến Đồ Sơn, cũng là 1 nơi nổi tiếng đẹp của Hải Phòng. Gần đến Đồ Sơn có thể cảm nhận rõ cái không khí se se lạnh bao trùm, biển mà, với lại vào mùa đông nữa nên xung quanh lạnh lắm, sương mù dày đặc, chẳng còn nhìn thấy đường chân trời ngoài biển nữa. Nhìn thấy biển vui lắm, như kiểu được về Phú Yên ấy, chỉ tiếc là lạnh quá ko thể tắm được thôi. Chỉ cần đứng trước biển mà thưởng thức cái không khí này, ôi, sướng thế không biết, sướng quá, thích biển thế! Thằng Hoàng Cao Bằng lần đầu tiên nhìn thất biển thì sướng lắm, ở núi mà, có đi biển bao giờ đâu, thế là gọi điện cho bạn khoe luôn, thế mới biết biển quyến rũ như thế nào. Khoe vài tấm ảnh nào:



   
Ngắm biển, tự sướng xong cả bọn lại leo núi, nó là cái resort xây trên núi, nhưng leo đc 1 tí thì chán quá nên quyết định đi về nhà Lai nghỉ ngơi. Sắp xếp chỗ xong cũng đến tối, cả bọn góp tiền vào mua đồ nhậu. Sau gần 1 tiếng thì hàng cũng đã về, đói gần chết, sắp mâm xong là cả bọn phi vào chiến đấu nhiệt tình.



Ăn nhậu xong, thằng nào cũng ảo ảo, bay bay, bật nhạc lên gật gù, đốt thuốc, vui thật, nhưng mà còn rượu, bỏ đi thì phí, thế là lại lóc cóc đi mua thêm mấy cân rau về, luộc sơ sơ rồi lại uống tiếp, mình uống được nhưng nói chung để mà vui thì ko nên say bét nhè, như thế lại thành ra chán, phải lâng lâng mới thích, hình như ai cũng nhận thức được như thế nên dừng lại đúng lúc. Dọn dẹp xong, lại nằm chờ bọn kia mua trà đào về uống. Xong xuôi hết ai cũng đi nằm, tự nhiên Vinh béo bày cái trò quay clip "Ký sự Hải Phòng", cả bọn hưởng ứng nhiệt lắm, cái lúc say như này là lúc nói thật mà, quay nhiều clip lắm, hát hò lung tung, mình không dám khoe ra đây, vì đã tự hứa chỉ lưu truyền nội bộ những hot clips này rồi =)).
Sáng rồi, đánh răng rửa mặt thay đồ rồi ra trước nha Lai làm to cháo lòng nóng hổi, xong lại phi xe uống cafe gần nhà. Mỗi thằng một cốc cafe, thuốc, thế là lại tán phét với nhau rõ là lâu.
Nhìn ngắm phố phường, xe cộ qua lại, ngắm cả nữ sinh cấp 3 nữa =)), hít cái không khí trong lành, cảm nhận mùi thơm cafe, mùi thơm thuốc và cả cái thời tiết se se lạnh này nữa, thật là chẳng có gì tuyệt vời hơn thế, càng làm cho mình yêu mùa Đông miền Bắc hơn.
Nhưng bắt đầu trở lại thực tại quả thật phũ phàng, hô to: "Tính tiền em ơi ", đến lúc mỗi thằng gần 40k mới giật mình, sao mà đắt thế, nhưng chẳng mấy khi được uống cafe ở Hải Phòng nên thôi, chịu vậy :D.





Xong phần buổi sáng, Lai lại dẫn cả bọn đi chùa Đỏ, cái chùa to đùng đùng nằm trong cái hẻm bé tí. Chùa đẹp lắm, đến lúc mở cửa thì hàng loạt các bà các chị đi vào, có mỗi mấy thằng mình lẻ loi đi vào. Bước vào trong như bị choáng ngợp, như có cái thế lực siêu nhiên nào đó làm mình nhỏ bé đi, cầu nguyện 1 tí cho sức khỏe rồi cả bọn lại đi ra, vì thật sự nó quá ngột ngạt, người ta và cậu nguyện hàng ngày, thường xuyên nên quen, bọn mình chỉ vào tham quan, nên cũng chẳng nên ở lâu.



Cũng bắt đầu đói rồi, Lai giới thiệu luôn món Bánh mỳ cay. Là cái bánh mỳ be bé bằng 2 ngón tay, dài bằng gang tay mình, bên trong có chả, nướng giòn lên rồi chấm với tương ớt cay, ghớm, ngồi viết lại thôi mà đã nuốt nước miếng ừng ực rồi, 2k/cái nên ăn nhiều lắm, ăn no thì thôi.


No rồi thì đi thăm nốt những nơi gần đấy của Hải Phòng, máy ảnh mình hết pin nên ko chụp thêm được, lại quên mang sạc nên số lượng ảnh chỉ dừng lại ở món bánh mỳ cay này thôi. Tối về ko nhậu nữa mà mua thức ăn về nấu, lại góp tiền vào, Hoàng Cao Bằng và Lai trổ tài nấu nướng, bọn còn lại ngồi xem phim, đánh cờ tướng chờ cơm. Công nhận 2 bạn nấu ăn ngon, 1 nồi cơm ko chống trọi được với bọn mình, lại cắm thêm nồi nữa, ăn hết thức ăn thì thôi, he he, no quá. Dọn dẹp xong cả bọn lại xem phim, ko lượn phố được vì trời mưa, hơi tiếc 1 tí vì Lai bảo còn mấy chỗ hay lắm.
Sáng hôm sau chuẩn bị đồ đạc, dọn dẹp lần cuối rồi cả bọn lại phóng xe lên Hà Nội.
Chia tay Hải Phòng, mình sẽ nhớ lắm đây, nếu có dịp phải đến lần nữa.
Chào Hải Phòng thân ái nhé!
Bọn mình lại đến với cái nơi đông đúc, chật chội, lại lao vào với Đồ án, với thi cử đây, byeeeeeeee!

2 nhận xét: