![]() |
Tấm ảnh duy nhất của em mà anh có... |
Em đến với anh quá bất ngờ và ra đi cũng bất ngờ như vậy, chỉ 1 vài tin nhắn "chúng mình chia tay đi", vậy là kết thúc... Như thể là chuyện đùa, ko 1 lý do.
Vậy mà đến tận hôm nay, cũng gần 1 năm rồi, anh mới biết đc cái lý do ấy, nó khó nói đến thế ư, sao lại nói dối anh cả năm qua, cứ nói thẳng thì mọi chuyện sẽ tốt hơn mà. Đọc đc cái tin offline của em mà sao buồn đến thế, e nói ko biết làm gì để bù đắp cho anh nhưng nói thật anh chẳng cần bù đắp gì cả, tại sao phải như thế, anh ko cần em phải thương hại...
"Sao Hoàng ko mở lòng với 1 ai đó, như thế sẽ tốt cho Hoàng hơn..." Chuyện tình cảm mà em, khi tình cảm bị tổn thương thì ko có cách nào quay trở lại như lúc đầu đâu. Anh sợ 1 mối tình nữa sẽ lại giống như em, anh ko dám đối mặt em à...
Giai đoạn đầu quả thật khó khăn với anh, lúc nào cũng suy nghĩ, tiếc nuối, nhớ nhung... Nhưng bây giờ thì khác rồi, anh ổn
![]() |
Anh ổn |
Sống trong áp lực của cuộc sống, của việc học hành sẽ làm cho con người ta quên đi nhiều thứ, chỉ là đôi khi có những khoảnh khắc yên tĩnh mới làm anh khó chịu thôi...
Không còn em bên cạnh nhưng bù lại anh lại có nhiều bạn bè tốt, họ sẽ đồng hành cũng anh bây giờ và sau này.
Chỉ mong em hãy sống tốt.
Tạm biệt em!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét